Bao Tiểu Tam thì bất kể ba bảy hơi mươi mốt, chạy tới mở nắp vung ra, mắt sáng lên, một cái lồng hấp toàn là những củ khoai lang nho nhỏ vỏ hồng, hắn nhón ngay một củ lên, thổi phù phù mấy cái rồi cho vào mồm mà chẳng thèm bóc vỏ.
" Người ta không có nhà, cậu làm bừa cái gì thế hả?" Cảnh Bảo Lỗi làm um lên:
" Đúng thế Tam Nhi, chúng ta vừa tới nhà, không nên làm như thế!" Quản Thiên Kiều cũng mắng, nhưng mà sao giọng cô yếu ớt như thế, à thì ra mắt cũng nhìn mấy củ khoai lang, có vẻ thèm lắm:
" Việc đếch gì phải lịch sự với nó? Mau ăn đi, ngon lắm đấy!"
Bao Tiểu Tam vừa nói vừa chọn cho mỗi người một củ, khoai nóng hôi hổi lại ngọt lịm như mật, nhanh chóng chinh phục hai người vừa đói vừa mệt, vừa nếm thử một miếng là ai nấy ăn ngấu nghiến rồi, vừa xuýt xoa vì nóng vừa khen ngợi, đúng là ngon, ngon hơn khoai ở thành phố nhiều.
Ba người ăn tới quên cả trời đất, đột nhiên có tiếng chó sủa, tiếp đó mấy con chó nhà hai màu đen trắng sủa gâu gâu chạy vào. Bị tóm tại trận, Cảnh Bảo Lỗi sợ tới ngồi bệt xuống đất, chỉ ngoài sân muốn nói, không ngờ bị miếng khoai lang ăn dở mắc nghẹn trong họng, mắt lồi ra chỉ kịp nói đúng chữ:" Chó ... ặc ặc!"
Quản Thiên Kiều vội vàng mở chai nước khoáng đưa cho hắn uống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT