Quay trở về nhà hàng, Diễm Hồng đang quét đất, Quản Thiên Kiều giúp lau bàn. Cảnh Bảo Lỗi đã nhiều ngày không thấy nụ cười trên gương mặt xinh đẹp của cô, mẹ cô cũng như thế, từ khi Kỳ Liên Bảo bị bắt, từ khi nghe thấy Kỳ Liên Bảo trốn tù, rồi cảnh sát đi khắp nơi tìm hắn, cái nhà này như bị rút mất linh hồn vậy, thi thoảng ngồi ngây ra, chuyện làm ăn sắp không duy trì nổi nữa rồi.
" Chị Diễm Hồng, để tôi làm cho, chỉ nghỉ một lúc đi." Cảnh Bảo Lỗi hay mềm lòng, không chịu được nét u buồn trên mặt cô, tới giành lấy việc làm:
" Cám ơn!" Hồ Diễm Hồng gượng cười đưa chổi cho hắn:
Nhục Đôn vào bếp kêu đói, bị mẹ mắng vài câu thế là ra sân giận dỗi ngồi bệt ở đó.
Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, trong lòng mọi người khó tránh khỏi khẩn trương, việc cần làm thì làm xong cả rồi, ngồi một chỗ chỉ nghĩ nhiều, lại nhớ tới câu chuyện Cừu Địch kể hai người họ tới đây giúp việc.
Quản Thiên Kiều rót một cốc nước ấm, đặt trước mặt Hồ Diễm Hồng, Hồ Diễm Hồng từ từ ngẩng đầu lên, trông cô tiều tùy hơn rất nhiều, cánh môi hồng nhuận khiêu khích giờ nhạt đi, cô khô nứt nẻ, nắm lấy tay Quản Thiên Kiều:" Kiều, em đừng lừa chị nữa ... Anh ấy, anh ấy bây giờ ở đâu? Có khỏe không? Xung quanh đây toàn là vùng hoang vu không người, anh ấy chỉ có một mình thì sống thế nào? ... Kiều, em nói xem, anh ấy mà bị cảnh sát bắt được liệu có bị đánh chết không?"
Liên tiếp mấy câu hỏi làm Quản Thiên Kiều chẳng biết trả lời thế nào, chuyện rõ ràng ra đó, Ký Liên Bảo mà ngoan ngoãn ngồi nhà giam thì đợi chuyện nơi này thành định cục, chẳng ai thèm quan tâm tới hắn, cùng lắm là tội gây rối trị an thôi. Nhưng hắn chẳng những trốn tù, mà còn đánh Lý Kính Tùng, lần này bắt lại tội không nhẹ được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT