Tạ Kỳ Phong có thể thong dong, Hạ Diệc Băng làm gì có tâm tình đó, càng chẳng có thời gian tiêu hao với hắn, cô cũng rất dứt khoát:" Anh ra giá đi."
" Ra giá sao? Chị hứng thú với lời bừa bãi đó à?" Tạ Kỳ Phong hỏi:
" Đúng, có điều không phải là tôi hứng thú, mà tôi muốn bọn họ biến mất." Hạ Diệc Băng dùng tư thái trên cao nhìn xuống nói, giống như ném cho đám phóng viên vài đồng để chúng không đăng tin xấu về công ty vậy, thuộc hành vi khinh miệt:
" Nghề này của chúng tôi nói đơn giản là cầm tiền của người ta, giúp người ta tiêu trừ tai họa, cô muốn bọn họ biến mất thì dễ lắm, nhưng tai họa của cô không biến mất được. Hiện giờ Kỳ Liên Bảo đã vượt khỏi tầm kiểm soát rồi, hắn đánh Lý Kính Tùng thành ra như thế, cô nghĩ hắn còn kiêng kỵ gì không? Nếu như hắn biết Bằng Trình và Hoa Hâm liên hợp với nhau xử lý hắn, sẽ có hậu quả gì? Liệu có khả năng cho một mồi lửa thiêu luôn tổng bộ Hoa Hâm ở thành phố Bắc Ninh không?" Tạ Kỳ Phong đặt câu hỏi:
Chuyện này ai dám nói là không thể xảy ra, Hạ Diệc Băng mặt trắng bệch, nhìn chằm chằm Tạ Kỳ Phong:" Anh đang uy hiếp tôi đấy à?"
" Vừa vặn ngược lại, tôi đang giúp chị đấy, tôi sợ chị chưa nhận thức hết sự nguy hiểm trong việc này, hiện giờ không chỉ Kỳ Liên Bảo vượt tầm kiểm soát thôi đâu, phía chị cũng vậy. 24 tháng này Thiết Kỵ sẽ thử ống kính phải không?" Tạ Kỳ Phong dùng giọng điệu dí dỏm nói, đã tới lúc quyết định thắng bại rồi, không cho phép xuất hiện nhân tố không xác định nào nữa:
Hạ Diệc Băng vừa mới nổi nóng liền như quả bóng xì hơi, cô biết gặp phải đối thủ rồi, ít nhất bây giờ người biết hạng mục này có vấn đề không quá ba người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT