Phải thừa nhận Kỳ Liên Bảo chọn vị trí rất khéo, dù bọn họ nghe thấy tiếng gió thổi ù ù, như ma quỷ đòi mạng, nhưng ngọn lửa thậm chí chẳng mấy lay động. Trời vẫn lạnh buốt, chắc chẳng bao lâu sẽ có tuyết rơi, nhờ ngọn lửa bập bùng cháy, ít nhất không tới mức trước mặt lửa sưởi ấm, sau lưng gió thổi lạnh.
Quản Thiên Kiều nghe Kỳ Liên Bảo và Cừu Địch trò chuyện nãy giờ, cô đã loại bỏ hết vướng mắc trong lòng, hiểu hoàn toàn kế hoạch rồi:" Hoa Hâm không cần thu lợi từ chuyện này, họ chỉ cần đợi vào thời điểm nào đó, khiến hạng mục này mắc cạn là đủ chôn sống Bằng Trình."
Cảnh Bảo Lỗi đầu óc không chậm, rùng mình:" Chơi lớn thật đấy!"
" Với chúng ta tất nhiên là lớn tới kinh khủng, với Bằng Trình cũng là chuyện chết người, nhưng với Hoa Hâm chưa chắc ... Hạng mục này có thể là giả, hoặc như Thiên Kiều nói, là thật, nhưng vì nguyên nhân nào đó mà mắc cạn, thì chi phí có mấy nghìn nhân công, đầu tư vào số nguyên liệu gỗ, còn mã đội, sân huấn luyện ..."
" Tới khi Bằng Trình không tiếp tục bỏ tiền ra nữa, không chỉ sụp đổ ở đây đâu, dẫn tới sụp đổ dây chuyền, nếu mà ông chủ Tông đang nợ tiền ngân hàng thì thảm, ngân hàng là thứ vô nhân tính nhất, chỉ cần thấy hắn làm ăn gặp vấn đề, sợ không thu hồi lại được khoản vay bọn họ sẽ ra tay, thời nay ngân hàng có thể bức tử người ta ..." Cừu Địch chỉ mới phân tích thôi mà bản thân đã rùng mình rồi, người ta chơi nhau như thế chứ, mình chùm đầu đánh người chỉ là trò trẻ con:
Quản Thiên Kiều nhíu mày:" Anh cho rằng Kim Ngạn Quốc, Trương Thụy Hà thông đồng với Bằng Trình là mưu kế của Hoa Hâm? Có phải hơi quá không?"
Cừu Địch nhún vai:" Không thể nào Kim Ngạn Quốc bán đứng lợi ích của Hoa Hâm mà họ không biết đúng không, bao nhiêu gián điệp như thế cơ mà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play