"Thôn trưởng, ta còn tưởng rằng suy nghĩ của ngươi phải đi trước cổ nhân năm ngàn năm, không ngờ rằng tư tưởng của ngươi vẫn cổ hủ như vậy. Ai nói thuốc chỉ có thể trị bệnh cứu người chứ, ngươi thử nghĩ mà xem dược thiện có phải là thuốc không, không phải người ta cũng cho thuốc vào thức ăn, làm thành rất nhiều loại mỹ thực sao."
Chu Minh Châu vẫn không chịu từ bỏ, còn định thuyết phục hắn.
"Ta cảm thấy ngươi mơ tưởng xa vời rồi, ngươi có ước mơ là chuyện tốt, nhưng trên đời này làm gì có đường tắt để mà đi. Xà phòng thơm của ngươi bây giờ cũng chỉ là có danh tiếng tại huyện thành, ngoại trừ huyện thành ra thì có ai biết đến xà phòng thơm của ngươi, càng đừng nói là thế giới của tiên nhân."
Bộ Phàm lắc đầu.
Chu Minh Châu suy nghĩ, cảm thấy có chút lý.
Bây giờ, xà phòng thơm Thư Phục Giai của nàng cũng chỉ nổi danh ở trong vùng, nhưng ra khỏi địa giới này, làm gì có ai biết tới Thư Phục Giai, chứ đừng nói chi là Tu Tiên giới.
"Ta hiểu rồi, đường muốn đi phải đi từng bước, trước tiên phải để danh tiếng của xà phòng thơm Thư Phục Giai truyền khắp thiên hạ này đã, rồi mới có thể tiến vào Tu Tiên giới."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play