"Bộ Phàm, lần này nhờ có ngươi, nếu không thì ta thực sự không biết lúc nào mới có thể thu hoạch hết đám lúa mạch này." Gặt hết lúa mạch, một tráng hán làn da ngăm đen, dáng người to con cười nói.
【 Hoàn thành giúp đỡ Hắc thúc thu hoạch ngày mùa】
【 Nhiệm vụ ban thưởng: 3000 điểm kinh nghiệm 】
Nhiệm vụ lần này ban thưởng đơn giản chỉ là kinh nghiệm, Bộ Phàm đã tập mãi thành thói quen, nhưng mà lần này khác biệt.
Tiếng kỹ năng thăng cấp vang lên liên tiếp trong đầu.
【 Tiểu Tu La Độn Pháp thăng cấp 】
【 Thiên Đạo Luân Hồi Công 】
...
【 Thái Thượng Tọa Vong Kinh thăng cấp 】
【 Chúc mừng ngươi trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ nhất phẩm, ban thưởng một thanh pháp bảo công kích Hồng Mông Kiếm 】
Sắc mặt Bộ Phàm vui vẻ.
Không nghĩ tới chẳng những trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ, còn được ban thưởng một thanh pháp bảo công kích, quả thực chính là chuyện tốt thành đôi.
Không sai biệt lắm có thể thi triển Thương Hải Kiếm Pháp kia.
"Thúc, sao thúc lại nói như vậy, năm đó phụ mẫu ta gặp chuyện không may, nếu không có nhà thúc giúp đỡ ta, ta còn không biết có thể sống đến bây giờ hay không." Bộ Phàm cười trả lời.
"Đừng nhắc đến chuyện này, đêm nay ngươi đừng về nhà, tới nhà thúc, thúc để thẩm của ngươi nấu vài món ăn ngon, thúc cháu chúng ta ăn một bữa thật ngon." Hắc thúc cười nói.
【 Yêu cầu của Hắc thúc】
【 Nhiệm vụ giới thiệu: Bởi vì ngươi có ý tốt trợ giúp nhà Hắc thúc thu hoạch ruộng lúa mạch, Hắc thúc cảm tạ ngươi, mời ngươi tới nhà hắn ăn cơm. 】
【 Nhiệm vụ ban thưởng: 1000 điểm kinh nghiệm 】
Tại sao lại chỉ có kinh nghiệm ban thưởng?
Nhưng mà chân muỗi cũng là thịt, Bộ Phàm không có lý do để từ chối.
Hơn nữa còn có thể ăn chực đâu có đạo lý từ chối.
Trong đêm.
Bộ Phàm thừa dịp các thôn dân chìm vào giấc ngủ, lặng lẽ đi đến sau núi thử kiếm.
Thúc giục Hồng Mông Kiếm, thi triển Thương Hải Kiếm Pháp, vung lên mãnh liệt, bỗng nhiên có một vệt ánh kiếm bay ra, mãnh liệt giống như thủy triều bay thẳng mà đi.
"Bá."
Trong nháy mắt, bụi đất cành khô lá cây trên mặt đất xoáy lên, đại thụ trong phạm vi mấy chục mét biến thành hai đoạn.
Ánh mắt Bộ Phàm có chút ngây ngốc.
Hắn không nghĩ tới uy lực của Thương Hải Kiếm Pháp lại lớn như vậy.
Chắc hẳn đây chính là uy lực của kiếm pháp tuyệt thế?
Nhớ kỹ vừa nãy chỉ là tùy ý vung lên, uy lực lại lớn như vậy, nếu như hắn vận dụng hết sức thì uy lực sẽ lớn như thế nào.
Càng nghĩ trong lòng càng kích động.
Nhưng sau đó hắn lắc đầu: "Đây không phải là thời điểm kiêu ngạo, ta có thể nắm giữ kiếm pháp mạnh mẽ như vậy, người khác biết cũng sẽ không ít, mình vẫn phải khiêm tốn làm việc mới được."
Ngày kế tiếp thảm trạng phía sau núi bị một thôn dân phát hiện, lập tức gây nên một trận chấn động không nhỏ.
Không ít người thấp thỏm lo âu, tưởng rằng xuất hiện loại quái vật mãnh thú gì đó.
Trong lòng Vương Trường Quý cũng lo lắng không yên, ngồi xe trâu đi huyện nha báo cáo việc này.
Buổi trưa sau khi hai tên nha dịch tới thăm dò một phen, cho các thôn dân một công đạo, nói mảnh rừng cây này không phải là bị mãnh thú phá hư, mà là người làm, có lẽ là có vị tiền bối cao nhân nào đó ở đây luận bàn lưu lại dấu vết.
Giải thích như vậy, các thôn dân an tâm không ít, không phải mãnh thú quái vật là được.
Mà kẻ gây ra mọi chuyện lại đang ở trong nhà Lý lang trung phơi dược thảo.
Thời gian vội vàng.
Trong nháy mắt trôi qua nửa năm.
Trong nhà Lý lang trung.
"Không nghĩ tới tư chất của ngươi tốt như vậy, vậy mà học xong hết sở học suốt đời của ta rồi."
Lý lang trung không khỏi cảm khái nhìn Bộ Phàm.
Quả nhiên là trường giang sóng sau đè sóng trước.
【 Hoàn thành học tập y thuật với Lý Vân Hạc】
【 Nhiệm vụ ban thưởng: 10000 điểm kinh nghiệm, một kiện pháp bảo cực phẩm Hỗn Độn Càn Nguyên Chung 】
【 Hỗn Độn Càn Nguyên Chung: Sau khi rót linh lực vào, Hỗn Độn Càn Nguyên Chung sẽ biến ảo Kim Chung Tráo ở quanh thân, có thể tiếp nhận tất cả công kích của tu sĩ Nguyên Anh trở xuống (nhắc nhở bao gồm công kích linh hồn) 】
Đây chính là đồ tốt.
Sau đó, âm thanh kỹ năng thăng cấp vang lên liên tiếp trong đầu.
【 Lưu Sa Thuật thăng cấp 】
【 Bát Quái Chưởng thăng cấp 】
【 Thái Cực Kiếm Pháp thăng cấp 】
【 Thiên Đạo Luân Hồi Công thăng cấp 】
【 Hàng Long Phật Ấn thăng cấp 】
....
【 Vô Thượng Thái Vong Kinh thăng cấp 】
【 Chúc mừng ngươi trở thành tu sĩ Trúc Cơ kỳ tam phẩm, ban thưởng một bộ công pháp tuyệt thế Tạo Hóa Phần Thiên Lôi Quyết 】
Bộ Phàm nhíu nhíu mày.
Công pháp thuộc tính lôi sao?
Nghe tên liền biết bá đạo như thế nào.
Không biết sau này hắn có thể học toàn bộ công pháp của năm loại thuộc tính hay không?
Nếu là những người khác, tinh thông một môn thuộc tính công pháp coi như giỏi lắm rồi chứ nói gì là tinh thông hai loại trở lên, nhưng hắn lại có thể làm được.
"Vẫn là sư phụ dạy tốt, tục ngữ nói danh sư xuất cao đồ, coi như ta có thiên phú tốt mà không có sư phụ tốt thì cũng không học được!"
Lý lang trung được Bộ Phàm tâng bốc đến thoải mái: "Được rồi được rồi, đừng nói những thứ khách sáo, sau này những bệnh lặt vặt ở trong thôn liền giao cho ngươi, ngươi cũng không thể bôi nhọ tên tuổi của ta."
Đối với y thuật của Bộ Phàm, Lý lang trung vẫn rất yên tâm.
"Thúc cứ yên tâm nghiên cứu y thuật, những chuyện nhỏ nhặt này giao cho ta là được."
Bộ Phàm vỗ ngực một cái, trong mắt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Nửa năm này Lý lang trung thường xuyên dẫn hắn đến khám bệnh tại nhà, bệnh nhỏ bình thường toàn để hắn chữa trị, cái này để hắn thu hoạch được không ít kinh nghiệm.
Lý lang trung lên tiếng, vẫn có thôn dân không tin, có bệnh vẫn tìm Lý lang trung như cũ, nhưng lại bị Lý lang trung đuổi ra, còn nói: "Ngươi chỉ bị bệnh nhẹ, tìm Bộ Phàm là được rồi, không cần ta ra tay."
Người bị đuổi ra cũng chỉ đành đi tìm Bộ Phàm, Bộ Phàm chỉ hơi nhìn thoáng qua, liền kê đơn thuốc cho hắn, thời gian không đến một ngày đã tốt hơn rồi.
Về sau, người đến xem bệnh càng ngày càng nhiều, tên tuổi của Bộ Phàm tất nhiên cũng càng lúc càng lớn.
Cho tới bây giờ nếu nhà ai trong thôn bị đầu đau nhức óc đều đến tìm Bộ Phàm.
Đương nhiên cũng không phải mỗi ngày đều có thôn dân bị bệnh.
Dù sao xuất thân của tất cả mọi người đều nghèo khổ, mỗi ngày mặt trời mọc thì làm, mặt trời lặn thì nghỉ, tình trạng cơ thể tốt hơn không biết bao nhiêu so với người ở trong trấn.
Cho nên lúc bình thường, Bộ Phàm vẫn sẽ giúp thôn dân đủ loại việc vặt như cũ.
Không ít thôn dân thấy đều không nhịn được sẽ khen một câu hài tử tốt cần cù.
Ngày hôm nay, trong thôn bỗng nhiên truyền tới một tin tức có tính chất bạo tạc.
Đại Ny và Tống Tiểu Xuân nửa năm trước được Thiên Huyền môn thu làm đệ tử trở về thôn.
Tống Tiểu Xuân là nhi tử Tống viên ngoại trong thôn, các thôn dân không dám tới nhà Tống viên ngoại, đều đi đến vây quanh nhà Đại Ny.
Lúc đầu khi bọn hắn nhìn thấy Đại Ny, không ít người đều ngây ngẩn cả người.
Đây là Đại Ny sao?
Sao lại trở nên khác biệt như vậy.
Thời khắc này Đại Ny mặc một bộ bạch y, khuôn mặt trắng nõn như tuyết, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, khác biệt như ngày và đêm so với tiểu cô nương khô héo, thân thể gầy còm trước kia.
Nhất là trên người Đại Ny còn tỏa ra một cỗ khí chất không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả, trực tiếp khiến không ít thôn dân nhìn mà phát khiếp, ngay cả người nhà Đại Ny cũng có loại cảm giác này.
Đại Ny cũng không ở trong nhà lâu, liền đi ra ngoài.
Các thôn dân dồn dập tránh ra, đợi sau khi Đại Ny đi ra xa, lập tức nghị luận.
"Đại Ny trở nên quá khác biệt rồi, quả thật biến thành người khác."
"Đây còn phải nói sao, ngươi cũng không suy nghĩ một chút đi, Đại Ny đi làm gì, đây chính là đi làm Tiên nhân, những phàm phu tục tử như chúng ta sao có thể so sánh được."
...
Bộ Phàm đương nhiên nghe tin hai người Đại Ny về thôn, nhưng hắn cũng không có cảm giác gì, quan hệ của Đại Ny với hắn cũng chính là quan hệ bình thường, người thuộc cùng một thôn, mà Tống Tiểu Xuân kia thì càng không cần phải nói, coi hắn như tử địch.
Chỉ là điều khiến hắn kinh dị là trở về cùng với hai người Đại Ny còn có người khác, người này ẩn dấu thân hình, không biết giấu kín ở nơi nào, nhưng cỗ khí tức tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia hiển lộ không thể nghi ngờ.
Chắc là Thiên Huyền môn phái tới âm thầm bảo vệ hai người Đại Ny.
Nửa năm này, trong cột hảo hữu vẫn luôn có nhắc nhở tin tức Đại Ny tấn cấp, từ người bình thường tiến giai trở thành một người tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng năm, cái tốc độ tu luyện kinh khủng này, chỉ cần Thiên Huyền môn không ngốc thì sẽ không để Đại Ny gặp phải nguy hiểm.
So sánh với Đại Ny, Tống Tiểu Xuân không chỉ kém một chút, cho tới bây giờ miễn cưỡng mới tu tới Luyện Khí kỳ tầng hai, hơn nữa đây còn là nhắc nhở hắn mới thăng cấp ở mấy ngày hôm trước.
Nhưng mà Bộ Phàm không đến tìm bọn họ, bọn họ lại tới tìm hắn.
"Thổ lão mạo, thật là để ta phải mất công tìm mà, có phải biết rõ ta tới rồi sợ hãi muốn tìm chỗ trốn hay không." Tống Tiểu Xuân nhếch miệng cười, bộ dáng đặc biệt đắc ý phách lối, dẫn mấy tên chó săn bao vây Bộ Phàm lại.
"Cút đi, đừng làm phiền ta lên núi đốn củi?" Bộ Phàm liếc Tống Tiểu Xuân một cái.
"Hừ, ngươi còn tưởng rằng ta là Tống Tiểu Xuân trước kia sao, hôm nay ta để lời ở chỗ này, không đánh ngươi đến mức gọi ta là tiểu gia thì ta theo họ ngươi!"
Tống Tiểu Xuân hừ lạnh một tiếng, ra dáng ngón tay bấm niệm pháp quyết, trong miệng nhanh chóng đọc.
"Phốc" một tiếng, bàn tay bỗng nhiên ngưng tụ một đoàn ngọn lửa nhỏ màu vàng.
"Tống gia, không hổ là đệ tử của Tiên nhân!"
Mấy tên chó săn Tống Tiểu Xuân dẫn tới thấy thế, mặt tràn đầy sùng bái.
Nghe được những lời nịnh nọt ở đằng sau, đừng nhắc tới trong lòng Tống Tiểu Xuân đắc ý như thế nào, cái cằm kia còn hơi nhếch lên: "Thổ lão mạo, sợ hãi chưa, đây chính là tiên thuật ta học được ở tiên môn, chỉ cần quỳ gối xuống mặt đất cầu xin tha thứ, đại nhân ta đây đại lượng, tha cho cái mạng nhỏ của ngươi!"
Mắt Bộ Phàm liếc cái ngọn lửa nhỏ kia, lắc đầu.
Chỉ chút lửa này, cũng chỉ đủ châm một điếu thuốc chút thôi.
Quay người đi, cũng chẳng muốn lãng phí thời gian nói bậy gì với hùng hài tử này, cất bước liền muốn đi đến sau núi.
"Đáng ghét!"
Bị người không để ý, lửa giận trong lòng Tống Tiểu Xuân dâng lên: “Đi cho ta!"
"Sưu!"
Chưởng lửa trong lòng bàn tay bỗng nhiên kích xạ về phía sau lưng Bộ Phàm.
Bộ Phàm phát hiện điều bất thường, thân thể hơi nghiêng sang một bên, ngay lập tức một ngọn lửa xẹt qua bên người.
"Cái gì?"
Tống Tiểu Xuân trừng mắt, hắn không nghĩ ra Bộ Phàm có thể tránh thoát một kích của hắn.
"Ngươi muốn chết!"
Bộ Phàm xoay người, sắc mặt cực lạnh.
Nếu như hắn chỉ là phàm nhân bình thường, lấy Hỏa Cầu thuật vừa nãy của Tống Tiểu Xuân đủ khiến hắn mất mạng.
Tống Tiểu Xuân bị giọng nói lạnh lẽo thấu xương của Bộ Phàm dọa đến nhịn không được lùi một bước, nhưng vừa nghĩ tới, lúc này hắn không giống ngày xưa, ngay lập tức lá gan không khỏi lớn hơn mấy phần.
Trong nửa năm ở Thiên Huyền môn, hắn ý thức rõ được sự khác biệt giữa tu tiên giả với phàm nhân, giống như sự khác biệt giữa đại thụ che trời với sâu kiến.
Trước mặt những người phàm tục kia, những tu tiên giả như bọn hắn chính là đế vương cao cao tại thượng.
"Ngươi… muốn làm gì, ta nói cho ngươi biết, bây giờ ta đã là Tiên nhân, ta dùng một chưởng liền có thể đập chết ngươi." Tống Tiểu Xuân hếch thân thể mập mạp kia, lớn lối nói.
"Vậy ta đây nhìn xem ngươi có thể dùng một chưởng chụp chết ta hay không!" Mặt Bộ Phàm không chút thay đổi nói.
Tống Tiểu Xuân nghe xong lời này càng tức giận, tiểu tử này thật sự cho rằng hắn không dám động thủ sao.
"Tống Tiểu Xuân, ngươi muốn làm gì, có phải muốn bắt nạt Bộ Phàm ca hay không, ta nói sư môn có quy định không được động thủ với phàm nhân, có tin hay không sau khi trở về ta sẽ bẩm báo việc này cho sư môn, xem bọn họ xử lý ngươi thế nào!"
Ngay lúc này, một giọng nữ dễ nghe truyền đến, rất nhanh một bóng người kiều gầy chạy vội tới, Đại Ny nhìn về phía Tống Tiểu Xuân, khuôn mặt trắng nõn nhỏ nhắn lạnh lùng nói.
"Đây là chuyện của nam tử hán bọn ta, Bộ Phàm, ngươi sẽ không chỉ biết trốn ở sau lưng nữ nhân chứ, nếu như vậy ta thật sự rất coi thường, là nam tử hán chúng ta thì đơn đấu!" Bây giờ Tống Tiểu Xuân có chút e ngại Đại Ny, nhưng linh quang đầu óc đột nhiên lóe lên, cái cằm khẽ nhếch kiêu căng nói.