"Mẹ nuôi, nếu người còn nói kiểu như vậy, sau này ta không quan tâm người nữa!" Tiểu Mãn ngoảnh đầu qua một bên, ra vẻ tức giận.
"Được được được, không nói, không nói nữa!"
Chu Minh Châu chỉ trêu Tiểu Mãn một chút thôi. Kỳ thật nàng ta đã biết Tiểu Mãn không có ý gì với Lục Nhân từ lâu rồi, bằng không nàng ta đâu lấy loại chuyện này ra trêu ghẹo Tiểu Mãn.
"Mẹ nuôi, Vũ sư huynh có nói gì với người không?" Tiểu Mãn hỏi.
"Chỉ ân cần hỏi thăm chút thôi, hắn nói sư phụ ngươi cho phép hắn ra ngoài xông xáo, mà bước đầu tiên hắn muốn tới kinh thành một chuyến. Ta đã có suy nghĩ phái người đưa Lục Nhân tới kinh thành, nhưng Lục Nhân nói hắn không cần, hắn muốn đi cùng bằng hữu tốt của hắn!" Chu Minh Châu nhớ lại một chút.
"Đi kinh thành? Xem ra Vũ sư huynh muốn kết thúc ân oán phàm trần!" Trong lòng Tiểu Mãn nghĩ như vậy.
"Không nghĩ tới sư huynh lại quen biết nhiều người bên ngoài như vậy!" Tiểu Mãn cảm thán.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play