"Đừng khẩn trương, chỉ vẽ một bức thôi mà!" Nhìn thấy bộ dáng quá mức cẩn trọng của lão khất cái, Bộ Phàm có chút dở khóc dở cười: "Nhưng nếu ngươi không ngại thì bước từ bên ngoài vào đây xem!"
Bộ Phàm cũng không có ý muốn đùa giỡn lão khất cái.
Hắn chỉ cảm thấy vẻ mặt lão khất cái quá mức khẩn trương, lại quá mức thận trọng, mà như vậy lại bất tiện cho việc vẽ. Lúc này hắn mới nghĩ ra ý tưởng như thế, coi như làm không khí thoải mái hơn một chút.
Lão khất cái không hề chậm trễ, ông ta lập tức đứng lên, rồi dựa theo Bộ Phàm sai khiến, cầm lấy gậy trúc đi từ bên ngoài lại, sau đó lại đi trở về.
Hai mắt Bộ Phàm sáng lên, bỗng nhiên hắn cầm bút lông lên, chấm mực, động tác rất nhanh nhẹn, bắt đầu múa bút vẽ tranh trên nền giấy Tuyên Thành bóng loáng trắng tinh. Vẻ mặt hắn thực sự nghiêm túc, bút lông nhúng đầy mực, để mực tuỳ ý văng khắp nơi.
Tại một khắc này, tựa như Bộ Phàm đã hoà hợp thành một thể với thiên địa, quanh thân hắn tản ra đầy ý vị tinh túy.
Ngô Huyền Tử và lão khất cái đều hít thở không thông.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play