Nhân lúc người kia vẽ bản đồ, Thẩm Tông lại nhắc:
"Các anh có thể thử đến thôn Nghênh Thủy mua lương thực. Nếu tôi nhớ không lầm thì vụ thu hoạch hè năm nay bọn họ còn chưa nộp lương thực lên."
Lời nhắc này lập tức khiến Thẩm Kiến Nghĩa vỗ đùi đánh đét một cái:
"Đúng rồi. Lúc trước tôi còn về thôn xem, năm nay đúng là mùa màng được mùa. Chẳng qua lúc đó trấn Thanh Châu vừa xảy ra chuyện, tôi còn dặn thôn trưởng Hưng Học đừng vội bán lương thực, giữ lại chờ giá. Kết quả chẳng bao lâu đã xảy ra tai nạn. Bây giờ chắc chắn họ còn lương thực tồn kho không ít đâu."
"Để tôi đi mua. Nếu không thì cũng vay tạm được, bây giờ liên lạc điện thoại còn khó, tôi có thể viết giấy nhận nợ, sau này chuyển khoản trả lại cũng được."
"Mua được thì tốt quá, bây giờ hoạn nạn, ai lại keo kiệt cơ chứ."
Lời của Thẩm Kiến Nghĩa như một liều thuốc trợ tim, khiến mọi người phấn chấn hẳn lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT