Nhưng em họ vẫn còn đang khóc bên kia điện thoại, bên cạnh còn nghe được tiếng cậu mợ tranh nhau muốn nói chuyện, Thẩm Tông biết lúc này mình không có thời gian để nghĩ ngợi nhiều.
Cô nhanh chóng trấn an em họ:
"Nhiên Nhiên, đừng lo lắng, bên này bọn chị thật sự không sao. Gần đây nhà mới sửa sang lại, nhà cửa cũng đã gia cố chắc chắn hết rồi, rất kiên cố. Em cứ yên tâm, bọn chị nhất định sẽ cẩn thận, tuyệt đối không chủ quan. Bây giờ chính quyền cũng đã yêu cầu người dân buổi tối phải ra quảng trường ngủ, không được ngủ trong nhà, bọn chị đều tuân thủ nghiêm túc. Em nhớ nhắn lại với cậu mợ, bảo bọn họ đừng quá lo."
"Chúng ta cũng sẽ không tới Kinh thành đâu. Đường sá giờ xóc nảy khó đi, hơn nữa cũng không biết tàu xe có còn chạy bình thường không. Trong nhà giờ có người già, trẻ nhỏ. À đúng rồi, cả chị Thẩm Khê cũng vừa dẫn con về, bây giờ đã có tám người trong nhà rồi, thật sự không tiện di chuyển."
Thẩm Tông cố gắng nói dứt khoát, dịu dàng an ủi, rồi nói chuyện thêm vài câu với cậu mợ.
Liên tục cam đoan, hứa hẹn sẽ tuyệt đối chú ý an toàn, mãi đến khi bên kia cuối cùng cũng chịu yên tâm, cuộc gọi mới kết thúc được.
Lúc này, Cố Chính Sơ và Trình Như cũng đã nhanh chóng báo tin cho Cố Khải cùng mọi người bên ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play