"Thật sự cũng không có chuyện gì đâu chị, chị đừng nghĩ nhiều. Không phải Vệ Nghiêm nói với em đâu, anh ấy cũng sẽ không nói những chuyện này với em. Tóm lại chị cứ nghe lời em, chuẩn bị nhiều đồ dùng một chút, trong nhà cũng nên dự trữ lương thực, phòng khi có chuyện gì xảy ra thì cũng không đến nỗi hoảng loạn."
Trình Nhiên càng cố gắng giấu giếm, Thẩm Tông nghe lại càng thấy có điều bất ổn.
Cô cố ý xua tay cười nói: "Đã nói rồi, nếu có chuyện gì thì Vệ Nghiêm chắc chắn sẽ gọi điện về nhà, đâu cần em phải thay anh ấy truyền lời? Được rồi được rồi, đừng nghĩ ngợi lung tung nữa, dự trữ lương thực làm gì? Trời nóng thế này, mua nhiều chẳng phải sẽ bị mối mọt ăn mất sao? Em đừng bày ra những chủ ý kỳ quặc đó."
Nghe cô nói vậy, Trình Nhiên lập tức sốt ruột: "Chị nghe em một lần được không. Làm sao Vệ Nghiêm có thể gọi điện cho mọi người bây giờ được. Bọn họ đã bước vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu cấp một, sớm đã cấm ra khỏi doanh trại rồi. Dạo này em để ý thấy trong thành phố, xe quân đội ra vào liên tục, toàn là đi ra ngoài, chắc chắn có nơi nào đó xảy ra sự cố, chỉ là vẫn chưa công bố ra ngoài thôi. Tin hay không tùy chị, tự chị cân nhắc. Ai da, em nói với chị cũng chẳng ích gì, để em gọi cho bác vậy." Con bé giọng nghẹn ngào, nói xong liền cúp máy.
Ngồi trước bàn, trong lòng Thẩm Tông tràn đầy chấn động.
Kiếp trước, đúng vào thời điểm này cô vừa mới ly hôn với Cố Khải, tâm trạng tồi tệ đến cực điểm.
Ngày nào cũng vùi đầu vào học ngoại ngữ, điện thoại thường xuyên hết pin, nên tự nhiên cũng ít khi liên lạc được với người ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play