Dù gì cũng phải đi, ba người họ cũng không nấn ná ở nhà lâu, lập tức chuẩn bị xuất phát.
Nhưng ngay trước khi ra cửa, Cố Chính Sơ lại gọi hai đứa quay lại:
"Đợi một chút, để ba lấy ít thuốc. Dạo này thời tiết không ổn định, dễ phát bệnh. Không chừng sắp tới còn xảy ra dịch bệnh lớn. Ba kê ít thuốc mang qua cho ba mẹ hai đứa, cũng để dành cho hai đứa chút ít. Đừng có chủ quan, nhớ phải uống đàng hoàng, đừng coi thường chuyện này."
Nói đến câu cuối cùng, ông còn đưa ngón tay chạm nhẹ trán Thẩm Tông.
Thẩm Tông theo thói quen rụt cổ lại.
Từ nhỏ sức khỏe cô không tốt, cũng nhờ lúc bé có bác Cố, bây giờ là cha chồng, thường xuyên trông nom lo thuốc thang.
Cho nên chuyện cô ghét uống thuốc đắng tới mức nào, không ai hiểu rõ hơn Cố Chính Sơ.
Nhưng bây giờ, cô đã không còn sợ thuốc Đông y nữa rồi.
So với mạt thế đủ loại đồ ăn kỳ dị không dám gọi tên, thuốc Đông y đúng là quý giá vô cùng, quý đến mức người thời nay không tưởng tượng nổi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play