Dương Tể nhà chúng ta mới không ăn bánh bao của người nào đó đâu, kẻo hỏng bụng! Rau dại thôi mà, có thể ngon đến mức nào chứ? Còn cái bánh bao kia nữa, chẳng phải đều cùng một mùi vị sao? Rau dại nếu mà ngon đến mức kinh ngạc như vậy, nói theo tính cách người Trung Hoa thì đáng lẽ đã sớm nên được ăn mỗi ngày, bưng lên bàn cơm rồi.
"Nào, Hạo Dương, hai ta cũng nếm thử tay nghề của Lạc Thu xem." Lúc này, nhìn ba người kia ăn thơm nức, Cố Tồn Sơn có chút không nhịn được, tiến lên mua trước một cái bánh bao, thuận tay bẻ làm đôi đưa cho Diệp Hạo Dương.
Cố lão sư đưa tới, Diệp Hạo Dương cũng không thể không nể mặt lão tiền bối mà vứt đi, hắn nhíu mày, mang theo ánh mắt đầy vẻ ghét bỏ cắn một miếng.
Cắn một miếng này xong, cả người Diệp Hạo Dương sửng sốt.
Hắn xuất thân hào phú, từ nhỏ sơn trân hải vị nào mà chưa từng ăn qua, đối với độ tươi mới của nguyên liệu nấu ăn, việc đầu bếp có thêm gia vị hóa học gì hay không đều cực kỳ nhạy cảm.
Hắn im lặng ăn hết nửa cái bánh bao.
Bột mì là bột mì tốt, nguyên liệu nấu ăn tươi mới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play