Lâm Túc để ý thấy từ lúc rời khỏi cổng công ty, khí áp quanh người Thương Mục Chi vẫn luôn thấp đến dọa người. Suốt cả buổi chiều, vẻ mặt hắn gần như không hề thay đổi, sắc lạnh như bị đóng băng. Cuộc họp với đám người trong hội đồng quản trị kết thúc, vốn còn có một bữa tiệc chiêu đãi, nhưng hắn đã thẳng tay từ chối. Sau đó, hắn còn ghé qua nhà cũ một chuyến.
Xe dừng lại trước cổng nhà cũ, Lâm Túc đứng bên ngoài cánh cổng sắt đen đã cũ kỹ, qua khe cổng có thể thấy trong sân có một hồ nước nhân tạo. Nghĩ đến mấy lời đồn đại về những chuyện từng xảy ra cuối năm ở nơi này, nhất là liên quan đến lão gia nhà họ Thương, hắn không khỏi rùng mình một cái. Hắn cúi đầu lấy ra điếu thuốc, định tranh thủ vừa hút vừa chờ Thương Mục Chi đi ra.
Thuốc vừa mới châm được một nửa thì Thương Mục Chi đã đi ra khỏi nhà.
Từ lúc vào đến giờ chưa đến nửa tiếng, Lâm Túc lập tức dập thuốc, lặng lẽ đánh giá sắc mặt của ông chủ nhà mình.
Vẫn như cũ, không thể nhìn ra chút cảm xúc nào trên khuôn mặt kia, nhưng chính vì thế mà lại khiến người đối diện bất giác thấy bất an.
Hắn không dám nói gì, chỉ lặng lẽ mở cửa xe phía sau.
Thương Mục Chi ngồi lên xe, chỉ nói một câu: “Về khách sạn bên khu Vịnh Duy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play