Nước mắt của Lương Tê Nguyệt luôn có sức sát thương rất lớn.
Nhưng hiển nhiên chính cô lại không hề biết điều đó.
Đêm đầu tiên cô khóc ở Luân Đôn, Thương Mục Chi gần như cả đêm không ngủ, tay chân luống cuống, mọi lời an ủi đều trở nên vô dụng.
Lần đầu tiên trong đời hắn biết thế nào là cảm giác "đau lòng vì một người", lần đầu tiên hiểu được cái tâm tình gọi là "không muốn người ấy phải chịu khổ".
Chỉ trong khoảnh khắc đó, hắn thậm chí đã có chút hối hận vì cưỡng ép cô kết hôn — nếu như có thể đổi lấy việc cô không bao giờ phải khóc, thì không cưới cũng được.
Đèn trong phòng ngủ sáng chói, Lương Tê Nguyệt dựa vào đầu giường vẫn tiếp tục khóc, nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, rơi xuống phần gò má và sống mũi, như suối nhỏ tràn trề, phối với tiếng nức nở không thể kiềm chế,
“Kẻ lừa đảo…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play