Xe đi qua một gờ giảm tốc, tốc độ chậm lại, ánh đèn ngoài cửa xe lờ mờ rọi vào.
Biểu cảm trên mặt Thương Mục Chi lờ mờ không rõ, nhưng hình như đang chăm chú nhìn cô.
Lương Tê Nguyệt mím môi dưới, cảm nhận được không khí áp suất thấp trong xe, nhưng lại không hiểu rốt cuộc mình đã lỡ lời ở chỗ nào chọc giận hắn.
Giữa khoảng lặng nặng nề ấy, cô bỗng nhớ tới những lời Nhạc Nhạc nói bên mép giường.
Chẳng lẽ... Thương Mục Chi thật sự lo cho cô, thương cô sao?
Ánh mắt hắn lúc này, có phải chính là dáng vẻ mà Nhạc Nhạc bọn họ thường thấy?
Cô đột nhiên rất muốn nhìn cho rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT