Đến nhà cũ thì trời đã khuya.
Trên đường, Lương Tê Nguyệt giả vờ ngủ, không để ý tới Thương Mục Chi, vì cô sợ hắn lại lỡ miệng nói ra mấy câu quá mức ám muội.
Tuy rằng lúc nãy nghe được câu kia, Lâm Túc đã rất thức thời hạ tấm chắn sau xe xuống, nhưng Lương Tê Nguyệt từ trước đến nay phẩm hạnh đoan chính, không làm được kiểu như Thương Mục Chi – nói ra những lời đạo đức suy đồi ở ngoài phòng ngủ, bên ngoài giường chiếu. Nghĩ tới thôi cũng đã cảm thấy mất mặt vì hắn rồi.
Nhà cũ nằm ở vùng xa xôi hẻo lánh, buổi tối lái xe từ chân núi lên một đoạn dài, đường xá vắng vẻ không bóng người, khung cảnh hoang lạnh khiến Lương Tê Nguyệt nhìn ra ngoài cửa sổ xe mà thấy lạnh cả sống lưng.
Quản gia đã biết trước bọn họ sẽ về đêm nay, đang đứng chờ ở cửa.
Lương Tê Nguyệt xuống xe, đứng bên cạnh chờ Thương Mục Chi.
“Thiếu gia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play