Phần lớn thời gian, Lương Tê Nguyệt thật ra cũng không quá bài xích việc thân mật với Thương Mục Chi.
Ngoại trừ mấy ngày đầu ở Luân Đôn, khi hai người còn chưa hiểu hết về nhau, từng có vài lần trải nghiệm không mấy dễ chịu. Nhưng sau đó, Thương Mục Chi luôn rất chú ý đến cảm xúc của cô, luôn để ý cô trước tiên.
Xuất phát từ phép lịch sự, dù không thích vẻ ngoài hay xúc cảm của nó, Lương Tê Nguyệt thỉnh thoảng cũng sẽ miễn cưỡng phối hợp với Thương Mục Chi.
Có điều, bản thân cô vốn là kiểu người chỉ có kiên nhẫn với học hành và công việc, ngoài ra chẳng bền bỉ được chuyện gì. Mỗi lần phối hợp, quá mười phút là cô bắt đầu kêu mệt, bày trò nghịch ngợm, đá, cắn hắn, miệng còn chẳng chịu nhường nhịn mà trào phúng đủ kiểu.
Đạo quán cách âm không tốt lắm, vì thế lần này, Lương Tê Nguyệt phải ngoan ngoãn hơn nhiều, đuôi mắt hồng hồng, cả người như được nâng niu trong lòng bàn tay, hô hấp lúc nhanh lúc chậm, không kiểm soát nổi.
Ngón tay hắn mang theo lực đạo của xương cốt cứng cáp, lướt qua khiến làn da cô ửng đỏ, lạnh run, khẽ mấp máy.
Lương Tê Nguyệt dùng sức giãy giụa, vạt áo đạo bào bị kéo loạn lên, lộ ra phần da thịt phập phồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play