Suốt hai ngày, Diệp Dương đều bận rộn xử lý án mạng.
Lâm Tư vẫn luôn cho rằng cậu nói về nghỉ ngơi chỉ là cái cớ, nhưng không ngờ Diệp Dương sau khi trở về thật sự ngủ một giấc rất ngon.
Mãi đến khi trời đã tối đen, Diệp Dương mới tỉnh dậy.
Nhưng đang định chạy đi tìm đồng đội thì Lâm Tư đã sớm rời khỏi ký túc xá.
Diệp Dương lười biếng vươn vai, nhìn thấy trên bàn vẫn còn một phần đồ ăn, không khỏi tò mò bước tới xem.
“Thấy cậu không ăn gì, mua cho cậu đó, không cần cảm ơn tôi.”
Nét chữ uyển chuyển, bút lực tinh tế, vừa nhìn đã biết là nét chữ cảu con gái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT