“Pháp tắc khiếm khuyết, thiên địa vốn có khả năng tự tu bổ. Việc chúng thần hiến tế chẳng qua là để tăng tốc quá trình ấy. Lâm Linh, ngươi tồn tại với tư cách môi giới gom góp lực lượng pháp tắc còn sót lại từ chư thần. Khi truyền thừa thành công, tức là đã tạo nên một pháp tắc mới hoàn chỉnh. Tựa như phàm tục cải triều hoán đại chỉ khi có Thần mới nắm giữ pháp tắc mới, thiên địa mới thực sự ổn định lại.”
Đây là truyền âm mà Tử Tang vừa truyền cho Lâm Linh.
Vậy ra, sự tồn tại thật sự của thần khí Lâm Linh không phải để truyền thụ thần thuật, mà là — môi giới cho sự ra đời của “Tân Thần”.
Nếu không có Thần tiếp quản, dẫu thiên địa pháp tắc được tu bổ đầy đủ, thì nó cũng vẫn bất ổn đó chính là lý do vì sao khe nứt không gian liên tục xuất hiện.
Lúc này, Mộc Sở và một vài người vây quanh Lâm Linh, dù vẻ ngoài trông có vẻ điềm tĩnh, nhưng trong lòng đều căng như dây đàn. “Thượng Thần và tiên tử có bị thương không?”
Lâm Linh gắng giữ bình tĩnh: “Không bị thương. Thượng Thần sau khi vá xong khe nứt liền trở về, trong vòng một ngày không được quấy rầy.”
Tất cả đều biết quy củ của Thượng Thần. Biết hắn không sao, mọi người mới thở phào như vừa nuốt một viên định tâm hoàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play