Nhờ có Doãn Hà Quang "làm mẫu", ba người kia tuy ngạc nhiên, nghi hoặc đến mấy cũng không dám hó hé thêm câu nào, lập tức quay đầu bỏ chạy đi báo tin cho chủ tử của mình.
Người vừa đi hết, Diêu Dao nghiêng đầu nhìn Lâm Linh, trong mắt ánh lên ý cười, hoàn toàn khác biệt với khí thế áp chế vừa rồi.
Vừa hay Lâm Linh cũng quay sang nhìn nàng, ánh mắt giao nhau, cả hai đều bắt gặp sự bất đắc dĩ và mỏi mệt trong mắt đối phương. Diêu Dao cười trước, mở lời: “Có muốn nếm thử trái táo mật mọc trên vách núi không? Ngay cả thượng thần cũng từng ăn rồi khen ngon đó.”
Lâm Linh mắt sáng rỡ: “Muốn!”
Chỉ có mỹ thực mới không thể phụ lòng! Bao nhiêu cảm xúc tiêu cực do mớ kịch vừa rồi gây ra lập tức bay sạch không còn một mảnh.
Ngay cả Tử Tang cũng từng nói ngon thì nhất định là ngon thật. Dù gì vị lão thần tiên kia xưa nay nổi tiếng không ưa ngọt.
Diêu Dao: “Vậy ta đi lấy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT