Nào ngờ, nay đã chẳng còn là tiểu cô nương thuở trước, nhan sắc đối với nàng đã chẳng còn sức hấp dẫn, bởi vậy gương mặt nàng chẳng có lấy nửa phần dao động.
Vị công tử kia vốn thường dùng chiêu này ứng phó với nữ tử, xưa nay linh nghiệm vô cùng, duy chỉ lần này đụng phải người thản nhiên như nước, liền thu liễm phong thái, nghiêm túc nói:
“Tiểu sinh họ Phan, tên Tế Mỹ, nghe người của nha hành nói, cô nương muốn mua tơ lụa để dệt gấm. Tại hạ từ trước đã rất yêu thích gấm vóc, cũng có vài lối riêng để mua tơ, nên mạo muội đến đây, muốn cùng cô nương thương nghị một cuộc làm ăn.”
Nàng quả thật từng nhắc tới Hương Vân Kiều tại nha hành, song vẫn cảm thấy nghi hoặc:
“Nghe ý công tử, thì chẳng phải thương nhân tơ lụa, vậy vì sao nha hành lại đem chuyện này kể với công tử?”
Phan Tế Mỹ sớm có chuẩn bị, ôn hòa đáp:
“Dẫu không phải thương nhân chuyên buôn tơ, nhưng tại hạ làm ăn tạp loại, thường lui tới nha hành. Người trong nha hành biết tại hạ đang tìm thợ dệt để chế gấm, liền nói không rõ kỹ nghệ của các vị có hợp ý hay chăng, khuyên nên đến gặp thử.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play