"Huống hồ con cháu ngu xuẩn ương ngạnh, không biết lễ nghĩa, không biết gian nan, thì lầu cao sụp đổ chỉ là chuyện sớm muộn."
Khương Sơn nói xong, liếc nhìn bông tuyết đang bay lả tả trên không trung, gật đầu rồi xoay người rời đi.
"Quả nhiên trời lạnh."
Khi Khương Sơn nói "chẳng quá ba đời mà suy vong", biểu tình trên mặt quản gia đã có chút mất khống chế, đến khi Khương Sơn nói "lầu cao sụp đổ chỉ là chuyện sớm muộn", hắn đã biến sắc, vô cùng phẫn nộ.
Rốt cuộc kẻ này từ đâu chui ra, dám bình phẩm chửi bới Tư Mã Gia ở Lương Châu như thế?!
Nhưng quản gia vẫn còn lo lắng nên nhịn xuống, không mở miệng cũng không động thủ. Nhưng tiểu nam hài bên cạnh hắn đã lại bắt đầu gào thét giận dữ:
"Ngươi đứng lại đó cho ta! Có phải ngươi đang nói ta ngu xuẩn ương ngạnh không?! Ngươi dám chửi ta! Ta bảo ngươi dừng lại ngươi không nghe thấy sao?!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play