Sau một ngày dài, ba mẹ Đông Kha mệt mỏi trở về nhà. Họ bước vào cửa, cái không gian quen thuộc vẫn như mọi ngày, chẳng có tiếng cười đùa, chẳng có âm thanh xôn xao của những cuộc trò chuyện như gia đình khác.
Ba Đông chậm rãi bước vào phòng khách, dừng lại, ngạc nhiên khi nhìn thấy một cậu thiếu niên đang nằm im lặng trên chiếc ghế sofa. Cảm xúc mạnh mẽ lấn áp lí trí của ông, ông ngập ngừng khẳng định - đây chính là đứa con trai của ông.
Ba Đông nhìn vào cậu con trai, đôi mắt tràn ngập sự xúc động. Hồi lâu, ông không nói gì, chỉ đứng đó, ánh mắt dõi theo cậu, như thể không dám tin rằng con trai mình lại có thể ngủ ngon lành mà không phải trốn tránh, không phải giấu mình trong sự cô đơn.
Mẹ Đông bước vào ngay sau đó, cầm theo chiếc túi xách và khẩu trang, tay hơi run run khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt. Trái tim bà thắt lại khi nhận ra đây có lẽ là con trai mình, người bao năm qua luôn khép kín, luôn lẩn tránh sự quan tâm của mọi người, lại đang nằm im lặng, yên bình như vậy. Bà tiến lại gần, ngồi xuống cạnh cậu, nhẹ nhàng vuốt nhẹ tóc con, khuôn mặt đầy lo âu và tình yêu thương. Có lẽ bà đã không nhận ra hết những vết thương trong lòng con trai mình, nhưng giờ, nhìn thấy sự tĩnh lặng ấy, bà cảm thấy một nỗi đau lặng thầm dâng lên. Bà ước gì mình có thể làm gì đó để bù đắp cho những thiếu sót trước kia.
Ánh sáng buổi chiều nhẹ nhàng chiếu vào, tạo nên một không gian ấm áp mà họ chưa từng cảm nhận được trong suốt nhiều năm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT