Tần Tranh bước đi bên cạnh Đông Kha, hai người trong một không gian đầy tĩnh lặng nhưng lại dường như thu hút mọi ánh mắt. Mặc dù Tần Tranh là người điển hình cho hình mẫu thanh niên cao ráo, đẹp trai với khí chất lạnh lùng, nhưng những ánh mắt lại chẳng thể rời khỏi Đông Kha. Cậu đứng bên cạnh anh, đôi mắt trong suốt và vẻ ngoài mong manh như làn sương buổi sớm, tựa như một sinh vật dịu dàng và yếu đuối mà cũng kiên cường. Mỗi bước đi của Đông Kha như làm tan chảy những ánh nhìn, khiến người ta muốn bảo vệ, muốn nâng niu.
Đông Kha, hồi bé đã từng bị chê bai vì tính cách kỳ quái, những lời này vẫn như một vết thương sâu trong lòng cậu. Cậu không giống những đứa trẻ khác, ít nói, thường xuyên tránh xa đám đông và thích sống trong thế giới riêng của mình. Dần dần, cậu cảm thấy mình khác biệt, và những người xung quanh chẳng bao giờ hiểu được sự cô đơn và khó khăn mà cậu trải qua.
Bây giờ, lại thêm bí mật về việc cậu biến thành chồn sương vào ban đêm, sự lo lắng ấy lại càng nhân lên gấp bội. Đông Kha sợ rằng nếu mọi người biết được sự thật, họ sẽ không thể chấp nhận cậu nữa. Sự sợ hãi ấy cứ bám lấy cậu mỗi khi nhìn vào ánh mắt của người khác, mỗi khi cảm thấy mình bị đánh giá và không thuộc về nơi này.
Đông Kha đứng giữa bức tường của sự lo lắng, ngập ngừng và sợ hãi, Tần Tranh ở bên cạnh, nhẹ nhàng ôm lấy cậu, vỗ về như một chỗ dựa vững chắc mà cậu có thể dựa vào. Đôi mắt của cậu long lanh nhìn vào anh, Tần Tranh luôn biết cách khiến cậu cảm thấy yên lòng, rằng mọi thứ sẽ ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT