Một nỗi đau xót lan tràn trong lồng ng.ực Yến Quy Chi. Chẳng lẽ mình khiến nàng bất an đến vậy sao?
Yến Quy Chi tiến đến ôm nàng, nói: "Con hồ ly ngốc này, sao ta có thể rời bỏ nàng?"
Yến Quy Chi nhẹ nhàng vu.ốt ve gương mặt Tô Phong Ngâm, sợ làm nàng giật mình, cố gắng hạ thấp giọng nói: "Hôm nay nàng sao vậy? Cứ bất an như vậy, nàng không nói, ta sẽ lo lắng."
Tô Phong Ngâm ngước mắt nhìn nàng, đôi mắt quyến rũ phủ một lớp sương mù, trên hàng mi dày rậm đọng những giọt sương lấp lánh. Gương mặt nàng đầy vẻ mệt mỏi, đôi mắt hơi hé mở, như đang nũng nịu. Yến Quy Chi nhìn thấy vậy, trái tim mềm nhũn như một vũng nước.
Nàng bế Tô Phong Ngâm lên, dịu dàng nói: "Ta đưa nàng đi ngắm trăng nhé?"
Tô Phong Ngâm nghiêng đầu nhìn vầng trăng trên không trung. Hậu cung Thiên Khu đã được dọn dẹp sạch sẽ, những kẻ làm loạn hoặc đã chết hoặc đã bỏ đi. Bên trong hoàng cung quang đãng và yên bình, bầu trời đêm càng lúc càng trong vắt, trăng tròn mười lăm, sao sáng như những viên ngọc, Minh Nguyệt tỏa sáng giữa bầu trời, như một khay bạc chứa đầy tuyết trắng.
Người tộc Tham Lang rất thích ngắm trăng, đặc biệt là ngắm trăng bằng nguyên hình. Trăng ở Yêu giới lớn hơn và thấp hơn, ở trên Vu Sơn, dường như chỉ cần đưa tay ra là có thể chạm tới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT