Cậu bé Saiki Kin, mới chỉ hơn hai tuổi một chút, đã... Xuyên không. À không, cũng không hẳn là xuyên không, chỉ là đột nhiên cậu đến một nơi vừa quen thuộc lại vừa xa lạ thôi.
Một đứa trẻ trưởng thành sớm như cậu thì vẫn rất bình tĩnh, giống như cái cách mà cậu bình thản tiếp nhận lý do vì sao mình tên là “Saiki Kin” vậy.
Vì mẹ cậu rất thích những thứ lấp lánh óng ánh, mà tóc của ba lại là màu vàng, còn cậu thì tóc đen, nên cuối cùng được đặt tên là Saiki Kin (金 – nghĩa là vàng). So với tên thật thì cậu càng thích biệt danh của mình hơn – Kinka-chan. Ban đầu gọi là “Kin-chan” thôi, nhưng cậu thấy cái tên đó quá tầm thường, nghe không hay chút nào, nên sau một trận khóc lóc đòi hỏi, cuối cùng cũng thêm được chữ “ka” vào phía sau. “Kinka-chan” – chỉ nháy mắt nghe đã thấy cao sang hẳn lên phải không!
Mẹ của cậu tuy tất thảy đều rất tốt, nhưng gu thẩm mỹ thì đúng là hơi tệ, haizzz.
↑ (Những người khác trong nhà:... Hai cha con các người gu thẩm mỹ kỳ quặc như nhau đấy chứ còn gì!)
Về phần vì sao cậu biết mình đã xuyên không à? Vì từ nhỏ cậu đã có siêu năng lực, nghe người lớn bảo là thừa hưởng từ chú nhỏ (tức là Saiki Kusuo). Ban đầu cậu còn tưởng chỉ có mỗi mình cậu có siêu năng lực, ba mẹ không có, nên từng nghi ngờ liệu có phải mình là đứa trẻ bị mẹ nhặt từ thùng rác về nuôi hay không... Nhưng biết được là giống chú rồi thì cậu mới thở phào nhẹ nhõm.
May quá may quá! Mấy lời như “con được nhặt về từ thùng rác” đúng là chỉ có thể gạt bọn nhóc ba tuổi thôi, cậu thì nhận ra ngay lập tức! Đúng là thông minh y như ba mình!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play