Sự hiện diện của Phật tử tại thành Trần Lưu bỗng chốc trở nên chấn động lòng người.
Con người vốn mang tâm lý a dua, dù không phải tín đồ cuồng nhiệt, nhưng thấy người khác thành tâm đến vậy, người bình thường cũng khó tránh khỏi bị ảnh hưởng. Đằng nào cũng không rõ thật giả, thôi thì cứ thử tin một lần, dù sao chỉ là cầu một lời bình an, lại chẳng tốn kém gì!
Người kéo đến càng lúc càng đông, cũng không ít kẻ cảm động đến bật khóc. Người không biết nhìn vào còn tưởng trong Vương phủ vừa có người khuất núi, rồi đây là nghi thức siêu độ vong linh gì đó!
Ngay khi cảnh tượng dường như sắp vượt khỏi tầm kiểm soát, Di Cảnh cuối cùng cũng xuất hiện. Vẫn là tăng bào ấy, vẫn là hai xâu chuỗi Phật một lớn một nhỏ ấy, và vẫn là cái đầu tròn bóng loáng kia.
Ấy vậy mà Tiêu Dung không hiểu sao lại cảm thấy Di Cảnh hôm nay trông phong thái hơn hẳn, cũng từ bi hơn hẳn. Tiếng khóc, tiếng gọi, tiếng tụng kinh văng vẳng bên tai khiến y bỗng có chút xúc động muốn quỳ xuống lạy một lạy.
Tiêu Dung chớp mắt thật nhanh rồi lặng lẽ lùi ra sau lưng Cao Tuân Chi. Sức mạnh của tín ngưỡng và bầu không khí thật quá kinh người, y vẫn nên tránh xa một chút thì hơn!
Dù y tự nhận mình là người theo chủ nghĩa vô thần, nhưng ai biết được chứ, lỡ đâu ở nơi tràn ngập ánh sáng Phật pháp như thế này, trong đầu y bỗng bị khai mở một cơ quan nào đó, rồi từ đây cũng trở thành một tín đồ nhiệt thành thì sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT