Trong không khí phảng phất một tầng xấu hổ khó nói thành lời.
Khuất Vân Diệt cúi đầu, lặng lẽ lật lại thư, tiếp tục tỏ ra nghiêm túc đọc, chỉ là đôi con ngươi kia hồi lâu vẫn không hề nhúc nhích.
Tiêu Dung cười đến rung cả vai, lúc thì đứng lên, lúc lại cúi xuống bàn, hoàn toàn chẳng màng đến sắc mặt đen như đáy nồi của Khuất Vân Diệt.
Khuất Vân Diệt thẹn quá hóa giận, đập phong thư lên bàn, giận dữ quát: “Ngươi còn chưa cười đủ chắc?!”
Tiêu Dung dài giọng thở ra một hơi, đưa ngón tay cái lau đi khóe mắt ngấn lệ, rồi mới từ tốn ngồi ngay ngắn lại: “Khởi bẩm Đại vương, cười đủ rồi ạ.”
Khuất Vân Diệt: “…”
Thật sự muốn đánh người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play