Đêm nay, người trằn trọc thao thức không chỉ có Tiêu Dung, mà còn có A Cổ Sắc Gia.
Trong đời, nàng chưa từng thấy Đan Nhiên hưng phấn đến vậy. Canh ba canh tư rồi mà vẫn không chịu ngủ, cứ lăn qua lăn lại trên giường, tinh thần tỉnh táo lạ thường, cái miệng líu lo không ngớt, toàn là “Mẫn Cát Mẫn Cát”, “Thú vị quá, thú vị quá”.
Từ nhỏ Đan Nhiên đã ngủ cùng nàng.
Mẫu thân Đan Nhiên do quá đỗi bi thương nên sau khi sinh con lại không có sữa. Khi ấy, khắp nơi đều có người nghĩ cách giúp đỡ, nào là thông sữa, nào là đi xin sữa từ những phụ nữ cũng mới sinh, ai nấy đều cố hết sức để nuôi lớn đứa bé. Nhưng người phụ nữ ấy chẳng thèm để tâm lời ai, ngày ngày chỉ lặng lẽ ngồi bên mép giường. Cuối cùng, nàng ấy ôm lấy Đan Nhiên mang tới tìm A Cổ Sắc Gia, cứng rắn nhét đứa trẻ vào tay nàng, nói rằng từ nay về sau đứa bé này chính là cô nhi của bộ tộc Bố Đặc Ô, từ đặt tên, nuôi dưỡng, sinh hoạt hay phụng dưỡng, đều không còn liên quan gì đến nàng ấy nữa.
Lời tàn nhẫn khi xưa tuy chưa thành sự thật, nhưng cũng bởi A Cổ Sắc Gia quyết không để Đan Nhiên và mẫu thân chia lìa. Song A Nghiên khi đó bệnh tình nặng nề, nếu miễn cưỡng để Đan Nhiên trở lại bên nàng ấy, e rằng cả hai đều chẳng được yên ổn. Vì vậy, nàng giữ Đan Nhiên ở lại, đồng thời theo đúng tâm nguyện của A Nghiên mà nuôi dưỡng Đan Nhiên như một người thuần túy thuộc về bộ tộc Bố Đặc Ô.
Người Bố Đặc Ô không có họ, chỉ có tên. Thế nên nàng mới được gọi là Đan Nhiên, chứ chẳng phải Khuất Đan Nhiên.
Lớn lên bên A Cổ Sắc Gia, Đan Nhiên đương nhiên thân thiết với nàng, chuyện gì cũng không giấu. Nhưng hôm nay hăng hái thao thao bất tuyệt thế này thì quả thật là lần đầu. A Cổ Sắc Gia lo đứa bé hưng phấn quá mức, e chừng là phát bệnh mất thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT