Khuất Vân Diệt không đi đâu xa mà đi thẳng một đường quay về hoàng cung. Sau đó, hắn ung dung bước vào Đông Sườn Cung, nơi mà trong mắt Tiêu Dung chẳng khác nào cấm địa trong cung.
Chính là chỗ mà Tiêu Dung cho là nơi ở của tiểu thiếp Khuất Vân Diệt.
Đông Sườn Cung thực ra cũng chẳng có gì thần bí, chỉ là cửa lớn thường xuyên đóng chặt. Bởi lẽ người ở trong Đông Sườn Cung thường không ra ngoài, có ra thì cũng chỉ đi cửa sau, cốt để tránh tiếp xúc với người lạ.
Khuất Vân Diệt bước đi trên con đường đá quen thuộc, dọc đường gặp mấy thiếu niên chừng mười tuổi. Bọn họ nhìn thấy hắn, tuy không hoảng sợ như người ngoài cung, nhưng cũng cúi người hành lễ đầy cung kính. Khuất Vân Diệt liếc nhìn bọn họ một cái, rồi tiếp tục bước về phía trước.
Mãi đến khi đứng trước gian điện lớn nhất, hắn mới hơi dừng bước. Dường như có chút do dự, hắn im lặng một hồi rồi mới cất bước đi vào.
Tây Sườn Cung chính là nơi nghị sự, văn thần võ tướng hầu như ngày nào cũng lui tới. 
Còn ở Đông Sườn Cung, nơi đây cũng là chốn làm việc. Chỉ khác ở chỗ, thay vì họp hành miên man, Đông Sườn Cung là nơi mài thuốc không dứt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play