Tiêu Dung một mình quay trở lại nơi ở. A Thụ đang ngồi trong phòng lau chùi thanh đại bảo kiếm của y.
Tiêu Dung đẩy cửa bước vào, y vừa khép cửa lại, việc đầu tiên là ho một trận kinh thiên động địa. A Thụ bị dọa đến mức ném cả thanh kiếm xuống đất, hốt hoảng lao tới, vô cùng lo lắng hỏi: “Lang chủ, ngài sao thế này?!”
A Thụ đỡ lấy Tiêu Dung, mà y thì ho đến mức đỏ bừng cả mặt, phải mất một lúc lâu mới dịu lại được cơn ho đó, sau đó Tiêu Dung lập tức đau lòng nhảy dựng lên: “Kiếm của ta!”
A Thụ: “…”
Đợi đến khi Tiêu Dung nhặt thanh kiếm lên, dùng tay áo lau lớp bụi trên đó, thấy không bị sứt mẻ gì, y mới thở phào nhẹ nhõm, từ tốn ngồi xuống: “Ta không sao, ta không bị bệnh, chỉ là vừa rồi hét to quá, cổ họng không chịu nổi.”
A Thụ không hiểu: “Lang chủ vì sao phải lớn tiếng như vậy?”
Tiêu Dung lặng lẽ nhìn góc bàn, giọng điệu trầm thấp dần xuống theo từng chữ thốt ra: “Vì Khuất Vân Diệt là một tên đại ngốc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play