Bốn tuổi, theo lý thuyết thì tuổi này Đào Đào đã đến tuổi đi nhà trẻ rồi. Nhưng cả nhà vẫn cứ băn khoăn, nghĩ bụng con bé về nhà cũng chưa lâu, cứ thế mà đưa con vào trường, không biết rốt cuộc là tốt hay xấu, nên mãi vẫn chưa ai mở lời.
Ai ngờ hôm nay chuyện này lại được nhắc đến, thế là Lâm Vãn Thu bèn hỏi thẳng.
Từ khi Đào Đào về nhà, khoảng thời gian này bà vẫn luôn miệt mài đọc sách về giáo dục trẻ em, chủ yếu là muốn hiểu thêm về tâm lý trẻ con.
Bà học được từ sách rằng, trẻ con tuy có cách suy nghĩ khác xa người lớn, nhưng chúng cũng tuân theo logic và hiểu lý lẽ. Vậy nên, nếu bình tĩnh ngồi xuống trò chuyện tử tế với con, thường sẽ có những kết quả bất ngờ.
Đôi mắt to tròn của Đào Đào sáng long lanh như những vì sao. Bé vươn đôi tay nhỏ xíu ôm lấy cổ mẹ, cái miệng nhỏ nhắn phồng lên nũng nịu.
"Thật ra cũng không hẳn là không muốn..."
Lâm Vãn Thu và Tô Thành Vân nghe thấy câu trả lời này, mắt cả hai sáng lên.
Chỉ cần bé con không hoàn toàn không thích, vậy có nghĩa là Đào Đào cũng không bài xích chuyện này.
"Vậy bảo bối của chúng ta có muốn đi học nhà trẻ không nào?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT