Đào Đào và Hàn Gia Thuật đều là học sinh ở bán trú, cho nên gần như mỗi ngày sau giờ tự học buổi tối đều cùng nhau về nhà, buổi trưa cũng sẽ cùng nhau ăn cơm, đôi khi còn có bạn học khác đi cùng.
Nhưng hôm nay chỉ có hai người họ.
Ăn xong bữa cơm có ba món mặn, hai món rau và một bát canh, Đào Đào xoa xoa cái bụng no tròn của mình qua lớp áo đồng phục, động tác chẳng khác nào hồi còn bé.
Hàn Gia Thuật thậm chí không ngẩng đầu lên, chỉ liếc mắt thấy động tác của người đối diện, liền lặng lẽ vừa ăn vừa đẩy một gói giấy ăn nhỏ sang.
Đào Đào rất tự nhiên nhận lấy, cười hỏi: "Anh Gia Thuật, sao anh biết em không mang giấy ăn vậy?"
Hàn Gia Thuật ngừng đũa, ngước mắt nhìn cô, bất đắc dĩ hỏi ngược lại: "Bạn học Tô Đào Đào, xin hỏi bạn có mang theo thứ gì không?"
Chàng trai mười tám tuổi, vẻ mặt đã sớm không còn nét ngây ngô và thơ ngây của ngày bé, thay vào đó là vẻ tươi tắn, thoải mái của tuổi thanh xuân ——

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play