Đào Đào nhìn Hàn Gia Thuật, phát hiện vẻ mặt cậu bé có chút phức tạp, nghĩ nghĩ, cảm thấy có lẽ cũng là đạo lý như vậy.
Thế là bé con vẫy vẫy tay nhỏ nói: "Thôi thôi, Tết nhất nói cái này hình như có hơi không may mắn, không nói nữa không nói nữa."
Hàn Gia Thuật giơ tay nhẹ nhàng lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng thầm nghĩ: Em còn biết là không may nữa đấy à?
Nhưng câu hỏi này cậu bé không dám hỏi, cậu sợ Đào Đào đánh mình.
Giữa trưa 12 giờ, sau khi ăn xong bữa trưa, bên Từ Thanh lại gọi điện thoại tới, nói tối đến nhà họ ăn cơm, mời cả nhà cùng nhau đến.
Hai nhà vốn dĩ ở khá gần nhau, nên đi lại rất tiện, còn về khái niệm cơm tất niên, mọi người đều phổ biến cảm thấy đương nhiên là muốn cùng người nhà ăn cùng nhau, nhưng cũng có thể cùng bạn tốt cùng nhau.
Bởi vậy Tô Thành Vân và Lâm Vãn Thu vui vẻ đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT