Trống rỗng, đều bị anh ăn sạch rồi.
Tô Ngự Bạch lập tức luống cuống, sợ bé con buồn, vội vàng nói: "Anh hai đi mua cho em ngay! Đừng khóc nhé!"
Đào Đào vẻ mặt ngơ ngác nhìn anh, lắc lắc đầu nhỏ: "Em không khóc mà, anh hai ăn xong rồi cũng không sao, chỉ là em cảm thấy..."
"Cảm thấy gì?"
"Cảm thấy bị vả mặt nhanh quá, như gió lốc ấy."
Tô Ngự Bạch: "..."
Anh biết, Đào Đào đang nói chuyện anh ăn mấy thứ kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT