Tô Ngự Bạch tự hỏi có nên ngăn cản một chút hay không, nhưng hiển nhiên, đã không kịp nữa rồi.
Tô Cảnh Hoài đi đến bên cạnh Đào Đào, ngồi xổm xuống trước mặt cục bột nhỏ, cười đến vẻ mặt cưng chiều và dịu dàng.
“Đào Đào, em đoán không sai đâu, anh hai em chính là một tên sở khanh, một tên sở khanh không hơn không kém.”
“Anh cả không phải sở khanh, nên em đừng chơi với anh hai nữa, chơi với anh cả nhé, được không?”
Sắc mặt Tô Ngự Bạch biến đổi, trong lòng chửi một câu tục tĩu, nhấc chân đi về phía bên kia.
“Tô Cảnh Hoài cái đồ cáo già nhà anh!!!”
Tiếng gầm giận dữ này hiển nhiên nằm trong dự đoán của Tô Cảnh Hoài, nên anh không hề có biểu cảm gì, cả người bình tĩnh đến lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT