Tô Tinh Trì cũng ở bên cạnh phụ họa: "Em làm chứng, anh hai quanh năm đóng phim ở ngoài, thời gian ở nhà thật sự là ít đến đáng thương."
Tô Ngự Bạch nhìn hai người họ: "Thế thì sao? Chuyện này có liên quan gì đến chuyện chúng ta đang nói à?"
"Em thường xuyên không ở nhà, người ở cùng Đào Đào nhiều nhất, hiểu con bé nhất thật ra là bọn anh. Cho nên thời gian dài rồi, bọn em có thể thấy được mặt không đoan trang kia của nhóc con, thậm chí có thể nói không đoan trang mới là thái độ bình thường của Đào Đào. Con bé không câu nệ, rất lanh lợi, đây là tính cách quý giá nhất của con bé - không bị gò bó bởi quy tắc. Nhưng bởi vì anh ở cùng Đào Đào chưa đủ lâu, nên cho rằng cái vẻ đoan trang con bé thể hiện khi mới về nhà là thái độ bình thường của con bé, thật ra không phải. Xét cho cùng, em và Đào Đào vẫn là chưa thân thiết lắm."
Tô Tinh Trì nghe anh cả nói xong, lập tức hùa theo như một vai phụ: "Đúng là như vậy mà! Chính là cái lý này!"
Tô Ngự Bạch: "......"
Hiển nhiên, câu cuối cùng của Tô Cảnh Hoài "Xét cho cùng, em và Đào Đào vẫn là chưa thân thiết lắm" đã chọc trúng anh.
Vốn định nói vài câu phản bác, nhưng Tô Ngự Bạch phát hiện mình hình như không nói ra được lời nào có sức nặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT