Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đào Đào tươi cười trong nháy mắt cứng đờ: "......"
Thì ra cái la bàn đó thật sự bị sư phụ giành mất rồi nha.
"Nhận được rồi ạ, vừa mới mở ra luôn đó, con thích lắm lắm!"
Nhìn thấy chiếc la bàn yêu quý mất đi tìm lại được, tâm trạng kích động của cục bột nhỏ lộ rõ ra ngoài, nhưng nghĩ đến anh trai hiện tại vẫn đang mặt mày đen thui, lại cảm thấy mình nên kiềm chế một chút.
Thích Trần cảm nhận được giọng điệu bình tĩnh của Đào Đào, cảm thấy có chút không ổn.
"Đào Đào, có chuyện gì vậy? Theo lý thuyết, con hẳn là phải đặc biệt vui vẻ mới đúng, nhưng sư phụ cảm thấy con không vui lắm."
Cục bột nhỏ trắng trẻo như hạt kê cắn môi, tự hỏi nên trả lời sư phụ như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT