Sư huynh.
Trong lúc Phạm Kiên Cường đang suy nghĩ, Khâu Vĩnh Cần lại bật cười khổ, chắp tay thi lễ rồi nói: "Trước đây có nhiều điều mạo phạm, mong sư huynh đừng trách tội.
Trải qua biến cố lớn này, ta mới hiểu sinh mệnh mong manh đến nhường nào.
Mỗi lần gặp mặt, đều có thể là vĩnh biệt.
Mỗi người có chí hướng khác nhau, mục đích tu tiên cũng khác, điều mong cầu cũng không giống. Ta lấy suy nghĩ của mình để yêu cầu, trách móc sư huynh, thật không nên."
"Ha, những lời ngươi nói hồi đó đều là sự thật, ta quên từ lâu rồi.
Còn nhớ lúc đó ta nói gì không?" Phạm Kiên Cường cười tủm tỉm, tỏ ra không bận tâm: "Ta không phải là người tài giỏi, ngươi phải che chở cho ta đó."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT