Vân Lạc Hòa biết Tô Di Sinh vẫn còn ở gần đó, và đang tìm cơ hội ra tay với cô bất cứ lúc nào. Cô cố nén cơn đau nhức ở lưng, từ từ đứng dậy, mồ hôi hạt đậu không ngừng lăn dài trên khuôn mặt.
Lần bị thương này là lần nặng nhất của cô kể từ khi vào trò chơi. Mất máu rất nhiều, sinh mệnh giá trị của cô chỉ còn 40. Hiện tại, cô chỉ cần hô hấp cũng có thể cảm nhận được cơn đau từ vết thương. May mắn là ý thức của cô vẫn rất tỉnh táo.
Ngũ quan của Vân Lạc Hòa vào lúc này trở nên cực kỳ nhạy bén, cô hiện tại cần phải tập trung toàn bộ sự chú ý, muốn tìm ra Tô Di Sinh ở đâu trước một bước.
Vân Lạc Hòa khẽ nói với Vân Thôn: "Vân Thôn, con còn phun tơ được không?" Hôm nay Vân Thôn đã phun tơ quá nhiều, không biết nó còn có thể kiên trì được không. Cô lấy ra mấy khối huỳnh thạch nguyên vẹn từ ba lô, "Con ăn thêm cái này đi."
"Ân ân, con có thể." Vân Thôn đã ăn không ít huỳnh thạch, bây giờ vẫn còn sức lực.
"Ăn thêm chút nữa đi." Giọng Vân Lạc Hòa trở nên yếu ớt.
Vân Thôn: "Hòa Hòa, cô cũng ăn gì đi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play