Cô tắt khung chat, lại một lần nữa tung lưới đánh cá.
Chiếc lưới mới quả nhiên dùng rất thuận tay.
Hơn nữa không lâu sau đã có động tĩnh.
Vớt lên một con sò lớn, bên trong có một viên trân châu trắng muốt, lấp lánh tỏa sáng.
Viên trân châu trắng trong suốt dưới ánh mặt trời đẹp đến lạ kỳ.
Ánh sáng dịu dàng này, trân châu xám xịt không thể nào so sánh được.
【 Nhận được: Hải Thạch ×5, gỗ ×8, giày hỏng ×1, găng tay rách ×1, nước khoáng ×1, màn thầu ×2, bánh rán hành ×1, lá cải úng ×1】
Trân châu trắng mở ra nhiều đồ tốt hơn hẳn!
Chỉ một phần nhỏ là rác rưởi, hơn phân nửa đều là những thứ tốt đang cần.
Tiết kiệm một chút, đồ ăn hai ngày nay là đủ rồi.
Điểm thể lực của cô còn 25 điểm, chỉ có thể vớt thêm một lần nữa.
Trước tiên ném rác rưởi vào thùng đã.
Giày hỏng thu hồi thành công nhận được da thuộc ×2, găng tay rách thu hồi được sợi ×1, lá cải úng vứt thùng rác cũng thành sợi ×1.
Ba lô đã sớm không còn chỗ chứa, hiện tại rất nhiều đồ vật đều trực tiếp ném trên đá ngầm.
Vân Lạc Hòa chỉ đành lại lần nữa sắp xếp vật tư.
[ Hải Thạch ×20, gỗ ×38, sợi ×10, plastic ×7, rong biển ×1, bột mì ×1, vải bông ×1, chai nước khoáng ×4, bánh quy sô cô la ×1, hạt giống đen ×1, đá lửa biển sâu ×1, cuộn len ×2, khăn giấy ướt ×1, thủy tinh ×1, da thuộc ×2, hạt cải trắng ×1, nước khoáng 3L ×1, màn thầu ×2, bánh rán hành ×1, vỏ sò ×2]
Cô chỉ có thể để những vật tư thăng cấp số lượng lớn và đồ ăn vào ba lô trước, những thứ khác đành chất đống một bên.
Loay hoay nửa ngày, Vân Lạc Hòa nhìn thời gian, đã là hai giờ chiều.
Vân Lạc Hòa lại đói bụng.
Cũng may vừa rồi mở ra đồ ăn có thể lấp đầy bụng.
Cô quyết định ăn bánh rán hành trước, ăn xong ngủ một giấc, xem có hồi được chút điểm thể lực nào không, chỉ cần thêm được 10 điểm là có thể vớt thêm một lần lưới đánh cá.
Trước khi ăn bánh, Vân Lạc Hòa ném cả những vỏ sò tích cóp được vào thùng rác.
2 cái vỏ sò thu hồi được 6 Hải Thạch.
【Thùng rác cấp 1】
【 Khoảng cách lần thăng cấp tiếp theo còn cần 17 điểm kinh nghiệm, mỗi lần bỏ rác vào đều có thể nhận được điểm kinh nghiệm. 】
【 Thăng cấp xong mở khóa kỹ năng đổi phế phẩm thành tiền. 】
Cũng không biết kỹ năng đổi phế phẩm thành tiền này rốt cuộc có hiệu quả gì, dựa theo tốc độ vứt rác này, ngày mai có lẽ thùng bảo bối của cô có thể thăng cấp.
Như vậy xem ra, vận may càng kém, nhận được càng nhiều rác rưởi, về sau lại càng may mắn ấy chứ!
Cô vui vẻ ngồi xổm xuống, dùng nước biển rửa tay, sau đó bắt đầu ăn bánh rán hành.
Bánh rán hành thơm nồng nàn, ăn rất thơm, lớp vỏ ngoài giòn tan, bên trong mềm xốp lại dai, ăn hết chiếc bánh, bụng đã no căng.
Ngon thì ngon thật, chẳng qua, lần sau không biết đến bao giờ mới có thể ăn lại.
Vân Lạc Hòa nằm xuống giường đá, tính toán xem kênh trò chuyện, giống như ở thế giới thực, trước khi ngủ luôn muốn lướt điện thoại một chút.
Lúc này kênh trò chuyện vẫn náo nhiệt.
"Cuối cùng cũng thăng cấp, xem ra cái đá ngầm này có thể càng ngày càng lớn, tôi nghi ngờ sau này có thể biến thành một hòn đảo nhỏ!"
"Tôi đã cấp 2 từ lâu rồi, bất quá vật liệu thăng cấp khó kiếm quá, nếu ở trên đất liền thì tốt rồi, chỗ nào cũng có sợi và gỗ."
"Nhưng ở trên biển có thể câu cá mà! Hôm nay tôi câu được 2 con cá rồi đấy!"
"Trâu bò, có cần câu không? Thế này mà cũng câu được cá... Không có lửa thì ăn thế nào, ăn cá sống thái lát cũng phải có dao cắt chứ."
"Yên tâm, tôi nuôi bằng nước biển đấy, mấy ngày nữa ăn."
"Có ai có đá lửa không? Có thể dùng vật liệu thăng cấp hoặc đồ ăn để giao dịch."
Nhìn thấy đá lửa, Vân Lạc Hòa lập tức ngồi dậy.
Cô cũng cần đá lửa mà!
Hai viên đá lửa mới có thể hợp thành đá đánh lửa.
Cô nhấp vào người đăng tin.
Tên: Đỗ Nguyễn Điềm (khu 2)
Giới tính: Nữ
Tuổi: 23
Châm ngôn: Mỗi ngày vui vẻ
Khác: Bảo mật
Nếu đối phương cũng muốn kiếm một đôi đá đánh lửa để lấy mồi lửa, có lẽ họ có thể hợp tác.
Tuy rằng Vân Lạc Hòa cũng không muốn giao dịch đá lửa đi, nhưng nếu có thể lấy được mồi lửa, hơn nữa giữ lại được, mục đích của cô cũng đạt được.
Vân Lạc Hòa chủ động liên hệ Đỗ Nguyễn Điềm.
"Chào bạn, tôi có đá lửa."
Rất nhanh, Đỗ Nguyễn Điềm đã thêm cô làm bạn.
"Hello hello! Chào bạn nha (∩_∩)"
Vân Lạc Hòa: "Tôi có một viên đá lửa, xin hỏi bạn có phải cũng có một viên, muốn hợp thành đá đánh lửa không?"
Đỗ Nguyễn Điềm: "Ừ ừ, đúng vậy."
"Bạn có muốn giao dịch với tôi không?"
Vân Lạc Hòa: "Là thế này, tôi có thể giao dịch với bạn, nhưng sau khi bạn có được đá đánh lửa, tôi yêu cầu bạn cho tôi mồi lửa, ít nhất trong vòng 3 ngày, tôi cần lửa, bạn đều phải giúp. Nếu bạn đồng ý, giao dịch có thể tiến hành."
Trong vòng 3 ngày, vạn nhất mồi lửa tắt, hoặc xảy ra chuyện ngoài ý muốn không có, Vân Lạc Hòa đều có thể lấy được mồi lửa mới từ Đỗ Nguyễn Điềm, ba ngày sau cô hẳn là có thể nghĩ cách bảo quản mồi lửa hoặc kiếm được đá lửa mới.
Đỗ Nguyễn Điềm: "Cái này không thành vấn đề nha, vậy bạn muốn đổi gì?"
Vân Lạc Hòa không ngờ cô ấy lại sảng khoái như vậy, vốn còn tưởng đối phương sẽ ngại phiền phức chứ.
Bây giờ vấn đề lại đến cô, cô nên đổi đồ ăn hay đổi vật liệu thăng cấp đây.
Mấu chốt là cô cũng không biết một viên đá lửa có thể đổi được bao nhiêu vật liệu.
"Nếu đổi vật liệu thăng cấp thì bạn có thể cho tôi bao nhiêu?"
Đỗ Nguyễn Điềm: "Tôi cũng muốn giữ lại để thăng cấp, nên không thể cho bạn nhiều quá, năm Hải Thạch, mười gỗ đi, như vậy bạn thấy được không?"
Cô đã hỏi vài lần trên kênh chat, người thêm cô thì không ít, nhưng đều muốn đổi viên đá lửa trong tay mình.
Vân Lạc Hòa có chút do dự, những vật liệu này thật ra không nhiều, thậm chí hai chai nước cũng có thể đổi được.
So sánh ra, hai chai nước và viên đá lửa, cô cảm thấy đá lửa có giá trị cao hơn một chút.
Nhưng cô về sau vẫn có thể lấy được lửa mồi từ Đỗ Nguyễn Điềm.
Như vậy mà nói, lại có vẻ có thể chấp nhận được.
Thấy Vân Lạc Hòa không trả lời, Đỗ Nguyễn Điềm đoán là mình cho đồ ít quá.
Đỗ Nguyễn Điềm vội vàng nhìn ba lô của mình, "Thêm một quả táo nữa thì sao?"
Cô có năm quả táo, cho đi một quả cũng không ảnh hưởng.
Vân Lạc Hòa: "Vậy đi, bạn có rác rưởi gì không dùng đến có thể cho tôi không?"
"Rác rưởi?" Đỗ Nguyễn Điềm ngây người.
"Đúng vậy, ví dụ như: gỗ mục, giày rách... Bạn có vớt được những thứ đó không?"
Đỗ Nguyễn Điềm: "Không có ai, tôi hình như chưa vớt được rác bao giờ."
Vân Lạc Hòa: "..."
Được thôi, xem ra cô gái này là một người chơi khá may mắn.
"Vậy bạn uống xong chai nước khoáng, hoặc ăn xong lõi táo, tóm lại là những thứ không dùng được đều được."
"Cái này thì có!"
Chai nước khoáng cô có ba cái, bất quá lõi táo cô vốn định giữ lại, xem sau này có trồng được cây táo không, nhưng cho đi cũng không sao, dù sao mình vẫn còn mấy quả táo chưa ăn.
"Vậy tôi cho bạn thêm ba chai nước khoáng và một lõi táo nhé?"
"Ok." Vân Lạc Hòa rất hài lòng.
Đỗ Nguyễn Điềm cũng rất vui vẻ, nhanh chóng bắt đầu giao dịch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play