Nếu là thật… thì phải mạnh mẽ và tàn nhẫn cỡ nào mới có thể đem vết thương mất ba từ nhỏ ra nói đùa trước mặt người khác?
Lệ Tranh chẳng ngờ Tiêu Dĩ Hằng chỉ trong mấy giây ngắn ngủi lại nghĩ nhiều đến thế. Cậu thấy đối phương im lặng, tưởng rằng mình đã chiếm thế thượng phong.
Khi hai người đang đấu khẩu, lũ trẻ con đứng xem cực kỳ hứng thú, mắt cứ chuyển từ trái qua phải, rồi từ phải về trái như đang xem phim.
Một cậu bé gan to nhất bỗng giơ tay lên như đang giơ tay trả lời trong lớp, cùi chỏ phải chống lên bàn tay trái, phấn khởi chen tay vào giữa hai người họ:
“Anh ơi anh ơi, hai người đang… đang tình chửi phải không ạ?”
Tiêu Dĩ Hằng: “……”
Lệ Tranh: “……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT