Đến khi trời hoàn toàn tối đen, Lệ Tranh mới ôm bộ đồng phục, lén lút chui ra khỏi con hẻm.
Cảnh sát đã sớm bị Tiêu Dĩ Hằng đánh lạc hướng, bà cụ “nhiệt tình giúp đỡ” kia cũng vội vàng về nhà nấu cơm cho cháu gái.
Cậu nhìn con hẻm vắng tanh trước mặt, ôm chiếc áo khoác của Tiêu Dĩ Hằng trong lòng, bỗng nhiên thấy trống rỗng.
Đến giờ cậu vẫn không hiểu tại sao Tiêu Dĩ Hằng lại chủ động đứng ra đánh lạc hướng cảnh sát vào thời khắc cuối cùng, lại càng không hiểu tại sao sau khi ngửi thấy mùi tin tức tố của anh ta, đầu óc mình lại trống rỗng.
Lệ Tranh rút điện thoại ra, bắt đầu tìm kiếm.
“Thuốc mê có mùi gì?”
“Có tin tức tố nào có mùi giống thuốc mê không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT