Thấy lão thái phó đi ra ngoài, Vệ Tử Chiêm liền hung hăng trừng mắt nhìn Hiên Viên Dặc. Một kẻ con vợ lẽ mà dám kiêu ngạo như vậy! Hơn nữa lại còn làm hắn phải lưu lạc bên ngoài bao nhiêu năm trời, phải chịu bao nhiêu khổ sở!
Xứng đáng sống chẳng qua chỉ được hai mươi tuổi mà thôi!
Hiên Viên Dặc tuy còn nhỏ, nhưng từ khi sinh ra đã thân thể yếu ớt, tuy vẻ ngoài không tồi, nhưng cực kỳ gầy yếu, sắc mặt tái nhợt, luôn toát ra mùi thuốc, chứng tỏ cơ thể hắn phải chịu sự ảnh hưởng của dược lực.
Thấy Vệ Tử Chiêm nhìn mình như vậy, Hiên Viên Dặc ngạc nhiên. Mặc dù hắn còn nhỏ tuổi, nhưng nhìn thấy rất nhiều hành động của mẫu phi, hắn cũng học được cách thận trọng, biết khi nào cần che giấu cảm xúc. Nếu không, ở trong cung này, chỉ e sẽ gặp phải nguy hiểm.
Hiên Viên Dặc cảm thấy Vệ Tử Chiêm thật sự quá xuẩn, tuy ngoài mặt vẫn đối đãi với Vệ Tử Chiêm như hoàng huynh, nhưng trong lòng lại chẳng để ý đến hắn chút nào. Thấy lão thái phó đã rời đi, Hiên Viên Dặc cảm thấy người mình càng lúc càng khó chịu, liền muốn đứng dậy đi ra ngoài một chút.
Lúc này, hắn đi ngang qua Vệ Tử Chiêm.
Vệ Tử Chiêm thấy Hiên Viên Dặc đi qua, lại còn bộ dạng như không có chuyện gì, chỉ muốn đi tản bộ, lòng ghen tỵ trong hắn càng thêm dâng cao. Không chút do dự, hắn liền vươn chân ra, định vướng chân Hiên Viên Dặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT