Tiết Đại Phú cũng cười ha hả, nói: "Sang năm chúng ta nhất định phải mua thêm đất, vài mẫu là quá ít. Không mua mấy chục mẫu thì làm sao đủ? Bằng không, giống như năm nay, đồ bán chưa lâu đã hết sạch."
Khương Nguyệt chỉ ngồi yên lặng trên chiếc ghế nhỏ, bát cơm vẫn như mọi khi đặt trước mặt, nàng cầm muỗng ăn từng miếng nhỏ.
Từ khi nàng bước vào nhà này, mọi thứ đã thay đổi rất nhiều. Trước đây, Lưu Quế Hà làm sao có thể nghĩ tới chuyện mở tửu lầu? Tiết Nhị Hổ cũng chưa từng nghĩ tới tương lai lâu dài, còn Tiết Đại Phú trước kia cũng không nghĩ đến việc mua mấy chục mẫu ruộng cạn như thế.
Trong nhà, mọi người đều ít nhiều có những thay đổi. Ngay cả Tiết Diễm, kỳ thực cũng đã đổi khác.
Ít nhất, hắn bây giờ không còn giống như trước kia, một lòng nghĩ rằng đời này sẽ chỉ ở mãi trong thôn làng nhỏ bé này.
Khương Nguyệt nghĩ đến đây, liền liếc mắt nhìn Tiết Diễm một cái.
Đúng lúc ấy, Tiết Diễm đang lặng lẽ thêm cơm, cả người lập tức cứng đờ. Xấu hổ... Nhà hắn Nguyệt Bảo nhìn thấy hắn... thêm cơm... Khụ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play