Trần lão lục lại nhớ đến những đứa con gái của mình, người nhỏ nhất vẫn chưa gả, vẫn sống trong nhà, và con rể là người tới cầu hôn.
Ngày thường, con rể vì cảm thấy mình là người ở rể, nên rất ít khi dám ngẩng đầu, gần như chẳng bao giờ dám lên tiếng. Hôm nay, vì sự tình xảy ra quá lớn, rốt cuộc hắn không thể chịu đựng được nữa.
Chuyện ồn ào như vậy, Trần lão thất gia cách vách tuy không muốn nghe, nhưng cũng không thể không nghe được.
Trần lão thất mặt mày xanh ngắt bước vào.
Ngay cả người qua đường cũng nghe thấy, rất nhanh, tin tức lan ra khắp thôn. Trần lão hán, Trần lão thái, Trần lão đại và mọi người đều đã biết, bèn ùn ùn kéo tới, ai nấy đều mắng Trần lão bát cùng Trương Mỹ Lệ.
Ngoại trừ Trần lão hán và Trần lão thái, hai người này lại chẳng những không mắng mà còn đặc biệt vui mừng, cảm thấy nhà mình có hậu rồi.
Tiết Trụ Tử tuy rằng nhìn xấu xí, nhưng bọn họ chưa từng thấy ai xấu như vậy, nhưng dù sao hắn cũng là một thằng con trai, có thể kế thừa hương khói cho Trần gia.
Bọn họ đã gần 90 tuổi, đã mong chờ có tôn tử suốt bao năm, cuối cùng cũng mong được. Thế là, tất cả đều từ ái nhìn Tiết Trụ Tử, vẫy tay gọi: "Trụ Tử, lại đây!"
"Gia gia, nãi nãi!" Tiết Trụ Tử lập tức vui mừng chạy lại. Còn lấm lét, nói như chân chó: "Gia gia, nãi nãi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT