Lục Duy gật gù: “Cũng phải, mặt hắn lúc nào cũng như vậy. Ta thật không hiểu trước kia sao muội lại cứ đi theo hắn vậy. Giờ thì tốt rồi, cuối cùng cũng không mê hắn nữa. Ai bảo hắn trước kia lạnh nhạt với muội như thế, ha ha.”
Giọng của Lục Duy không lớn, nhưng xung quanh lại quá trống trải, lại có vài người thính tai, vì thế Uất Trì Tự quay đầu lại, nhìn Lục Duy với ánh mắt đầy thâm ý.
Lục Duy rùng mình một cái, xoa xoa cánh tay, nổi cả da gà. Hắn vội hạ giọng: “Ôi chao, đại tướng quân không đùa được đâu! Tiểu muội muội cẩn thận đó, ta không cần một người muội phu như vậy đâu.”
Ninh Xu: “…”
Cảm ơn, nàng cũng không dám mơ tưởng, không cẩn thận là toi mạng như chơi đấy.
Biết Uất Trì Tự là "cữu cữu" lại còn tâm tư không thuần, hiện tại nàng và Uất Trì Tự là đối địch, lần đầu tiên ám sát, ít nhiều cũng có dấu tay của Uất Trì Tự nhúng vào.
Trước đại điển, Ninh Xu lại gặp Lục An Nhạn, cái con bé hay nhí nhảnh này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play