Vương Sinh đúng là người thuê trọ cùng sân với Ân Dạng. Khu này đều là tú tài nghèo, cử nhân, hay qua lại nhà nhau, thành bạn bè. Ân Dạng không nghi ngờ gì, vừa mở cửa, liền có người xông vào. Hắn lùi lại vài bước, còn chưa kịp hoàn hồn, cô nương cầm đầu kia đã cầm một thanh đao có vỏ, đặt lên cổ hắn.
Vỏ kiếm lạnh băng, khiến cơ bắp cổ hắn căng cứng.
Chỉ thấy kẻ cầm đầu là Lục Ninh Xu, cười duyên dáng: "Đừng kêu, kêu là bị thương đấy."
Ân Dạng: "..."
Hắn đột nhiên hoài nghi, có phải hay không mình vẽ tranh quá nhiều nên sinh ra ảo giác. Bằng không, đường đường Trưởng công chúa Đại Chu, sao lại như lưu manh vậy, dẫn theo hai tùy tùng xông vào nhà dân thế này?
À, từ từ, cô ta vốn dĩ chính là lưu manh ác bá mà.
Ân Dạng nghiến răng nghiến lợi: "Ngươi đến đây làm gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT