Tử Ngọc vẫn còn đắm chìm trong trận đá cầu, chơi đến thấp thỏm lo âu, Ninh Xu hỏi nàng cũng không trả lời ra sao.
Ưng Qua thấy vậy, càng cảm thấy nên trọng dụng Thải Diên hơn.
Cuối cùng, các nàng xác định khoảng hai mươi mấy người cả nam lẫn nữ, quyết định ngày hôm sau đem bán mình khế cho mẹ mìn, mọi chuyện sẽ ra sao, cứ để vậy đi.
Đám gã sai vặt nha hoàn khóc lóc không muốn đi, náo loạn cả phòng thu chi. Tử Ngọc đứng canh ở đó, hai tay chống nạnh nói: "Này, có chuyện gì mà khóc lóc sướt mướt thế, nghe khó coi quá đi à nha. Công chúa phủ cũng đâu có bạc đãi các ngươi, các ngươi đi rồi, ta sẽ nhớ các ngươi đó, cười lên cái coi."
Nàng hi hi ha ha, trong đám người đó, khó tránh khỏi có kẻ thần sắc biến đổi, lộ ra sát ý. Mà chỉ có những kẻ có mục đích riêng mới sinh ra sát ý với Tử Ngọc.
Ninh Xu và Ưng Qua đứng ở phòng bên cạnh, nàng hỏi Ưng Qua: "Ngươi có nhớ mặt mấy người đó không?"
Ưng Qua gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT